Duyên Tới Là Lang Quân – Chương 01

HOA MAU DON (22)-1000x1000

Chương 01 , đệ nhất chương, tân nhiệm Nhân Duyên Ti :

Đùng.. đùng.. đoàn.. – Một đoàn khói lửa trong trời đêm nổ vang, tại sắc đen như mực nhuộm đẫm ra từng đợt nhiều loại hình dạng pháo hoa, ngẩng đầu ngưỡng vọng, trên khuôn mặt mọi người ngũ quan liên tục phản xạ lên nhiều ánh sáng đủ màu sắc . Đây là Phong Lâm Quốc đêm Thất Tịch. Đêm Thất Tịch tương tự cũng như vài ngày lễ tiết quan trọng khác, là một ngày lễ luôn làm sôi trào nhân tâm. Tại thời thái bình thịnh thế, quốc thái dân an, lần này nhưng thật ra hơn phần náo nhiệt.

Bề mặt phố xá dòng người như sóng triều dao động, hai bên lề đường dựng đầy các loại sạp, tửu điếm quán trà nghênh đón tống vãng khách nhân nườm nượp, liếc mắt nhìn đang đêm mà giống như ban ngày, những ngọn đèn dầu thấp sáng huy hoàng, trên mặt hồ du thuyền truyền phát ra âm thanh oanh oanh yến yến. Những bức tường phủ phồn hoa ngợp trong vàng son.

Những thiếu nữ mong ước đầy cõi lòng đưa hoa đăng xuống dòng nước, chờ mong ở bờ bên kia sông người mà mình tâm nghi đem chúng vớt lên khởi, biết được tâm sự của bản thân cần biểu lộ. Bên mép cầu đá, một góc cây hoa hòe đã có từ rất xưa treo đầy hồng sắc ti thoáng bay phấp phới mỗi khi có một làn gió lướt qua. Nhân gian tương truyền cây cổ xưa này cùng phủ đệ của Nhân Duyên Tiên Quân liên thông, vào đúng đêm Thất Tịch nếu bản thân may mắn ở đây, xuất hiện kỳ duyên, chỉ cần thành tâm, Tiên Quân sẽ nghe được lời khẩn cầu. Cho nên hàng năm, luôn có rất nhiều nam nữ si tình tới cầu nhân duyên.  Dưới tàng cây, thiếu nữ vừa cầm trong tay thẻ bài ghi ngày sinh bát tự vừa kéo tay người bên cạnh, thần sắc thấp thỏm “Văn lang, ngươi nói Tiên Quân có nghe lời kỳ nguyện của chúng ta không?” , “Có.” , nam tử quay qua cầm tay người yêu mỉm cười sáng lạng “Tiên Quân chắc chắn phù hộ chúng ta.”

“Chậc chậc, thành tâm chắc chắn linh nghiệm a~~ .” Cách bọn họ không xa, trên lầu các, hồng y nữ tử câu dẫn ra khóe môi. “Tình căn đâm sâu vào, thời cơ đã đến.” .Nói xong vung lên tay phải, ngón tay ngọc nhẹ nhàng khinh niêm, ở giữa không trung xuất hiện một cái phù ấn, đôi nam nữ đang đứng dưới tàn cây kia chuyện trò cầu nguyện, bỗng dưới mắt cá chân của họ liền hiển hiện ra một cái hồng tuyến. Giống như cảm ứng được cái gì đó giống nhau, đôi bên nhìn nhau cười, chậm rãi ôm cùng một chỗ, trong không khí tràn ngập mùi vị hạnh phúc. Gió đêm, càng đem vị đạo này lan xa hơn nữa.

Hình hoa mai in thêu di động theo chiếc váy dài khẽ đung đưa, đường nét cây mẫu đơn họa bằng tơ vàng trên hồng sắc quần dài nương khói lửa của pháo hoa hốt minh hốt diệt, thấp thoáng lúc hiện lên lúc chìm xuống nền vải, đầy mờ ảo. Trước cửa sổ, nữ tử đứng lặng như đóa hỏa liên nở rộ rực rỡ cháy bùng trong đêm tối. Vài sợi tóc đen theo gió phất phơ qua lại nơi chiếc cằm tiêm xảo. Đôi tròng mắt sâu trong như đầm nước của nữ tử khẽ chớp hạ, động tác nhẹ nhàng vén vài sợi tóc qua sau vành tai, cái cách nàng giở tay nhấc chân điều mang khí chất thiên thành, lại thêm một phen phong lưu ý nhị. Một giai nhân như vậy, tất nhiên là để người người ái mộ, đương nhiên, nếu không nghe được lời lẽ kia ..

“Chậc chậc, vừa đến đêm Thất Tịch là bản tiên mệt muốn sống dở chết dở, thời gian để đi dạo phố cũng không có. Hừ, hiện tại thể xác và tinh thần của ta điều tiều tụy, sắc mặt thì tái nhợt xấu xí, làm thế nào mà đi gặp gỡ thần tiên muội muội. Nhân Duyên Ti và gì gì đó ta điều ghét nhất…” Được rồi, vị này tịnh lệ hồng y  nữ tử chính là tân nhiệm Nhân Duyên Ti của Phong Lâm Quốc-Tư Đồ Ngu. Về phần làm cách nào mà nàng ta lên làm Nhân Duyên Ti, vừa nghĩ Tư Đồ Ngu vừa thở dài, nàng nhìn ngoài cửa sổ khói lửa sáng lạng đủ màu sắc, bắt đầu từ từ nhớ lại bất kham chuyện cũ..

Hai tháng trước, tiên giới cũng vậy náo nhiệt, Chấn Nam Thần Quân mở thật lớn yến hội chúc mừng nữ nhi tuổi chạm thiên tuế, đồng thời cũng nhằm chúc mừng vị này thọ tinh độ qua Cửu Lôi Thiên Kiếp, gần được phong thần. Nói đến nữ nhi nhà mình, Chấn Nam Thần Quân-Tư Đồ Diệu Minh tự hào vô cùng, tuy rằng nàng bình thường tính cách không nề nếp, hay gây chuyện thị phi, nhưng về phương diện tu hành vẫn thiên tư hơn người. Niên kỷ còn nhỏ Tư Đồ Ngu đã bị đưa vào nhân gian tu hành chiêm nghiệm sự đời, ăn không hề ít khổ sở cơ cực, Tư Đồ Diệu Minh và phu nhân Bách Hoa Tiên Tử đối nữ nhi tuy bề ngoài biểu hiện “Ngọc bất mài bất nên thân.” (“Ngọc Không mài không thành ngọc.”), nhưng trong lòng lại yêu thương và rất hổ thẹn, cũng may “Công phu không phụ khổ tâm nhân.” (“Không uổng phí công sức khổ tâm.”) , Tư Đồ Ngu rốt cuộc tại lần lượt thoát thai hoán cốt (thay da đổi thịt) độ qua Cửu Lôi Thiên kiếp, phi thăng quay về tiên giới. Nàng nếu được phong thần thì chính là trong tộc đệ nhị vị thần.., nói chung,  lang phụ vô khuyển tử a~~.. Tư Đồ Diệu Minh hiện tại tâm hoa nộ phóng, đuôi sói điều nhanh lộ ra tới.

“ Chấn Nam Thần Quân, chúc mừng a~~ !”

“Ha ha, Thần Quân gia có thể nói là song hỷ lâm môn a~~!”

“Thần Quân, lệnh thiên kim hôm nay đạt được tu vi phỏng chừng tương lai phát triển là không thể đo lường a~~!”

“Thần Quân, lệnh ái tài mạo song toàn, xin hỏi đã có ý trung nhân hay chưa?”

“Đúng đúng! Chấn Nam Thần Quân, tiểu nữ đối lệnh ái liền vừa gặp đã thương a~~..”

“A.. khuyển tử cũng…..”

Tư Đồ Diệu Minh xả ra một chút cười gượng, nhìn này đoàn tiên quân bỗng chốc hóa thân bà mối đứng ở Thần Quân Môn mà cảm thấy đau đầu. Tuy nói hiện nay tiên giới cả trai lẫn gái được tự do hôn phối, chỉ cần đối tượng không phải là con người, thế nhưng các vị thần tiên không cần phải như vậy tự thốt lời ẩn ý-khéo léo đưa đẩy hôn phối cho hôn sự của nữ nhi ta được không. Chẳng lẽ tiên giới quá mức buồn chán, tâm tưởng chúng thần tiên nhu cầu cấp bách muốn hối thúc ta mau sản sinh ra kiện chuyện vui để đại gia vui vẻ thú vị, hay là hiện tại người tu tiên thực sự quá ít, lại tư chất không cao dẫn đến trên tiên giới chúng đại gia rất thưa thớt, nên yêu cầu bổ sung? Đang ở trầm tư, Chấn Nam Thần Quân đột nhiên cảm giác có người nắm kéo một chút tay áo bản thân, quay lại thấy phu nhân nhà mình-Bách Hoa Tiên tử, thấy nàng trên khuông mặt mỹ lệ dịu dàng lại mang theo điểm lo lắng thần sắc, tâm trạng sáng tỏ đoán biết chắc đã xảy ra chuyện gì, liền cùng nàng đi tới một bên.

“Nhan Nhan, xảy ra chuyện gì?”

“Ngu nhi nàng.. ta không thấy nàng..”

“Cái gì !” Tư Đồ Diệu Minh vừa nghe liền sinh ra một loại dự cảm bất an “Vài canh giờ nữa phong thần thánh chỉ sẽ đến, vào lúc thời điểm mấu chốt này không xảy ra chuyện gì mới tốt.”

“ Chàng đừng vội a~, chắc là đi ra ngoài hít thở không khí đến muộn, chúng ta phái người đi tìm là được rồi.” Tiên tử vừa vỗ vỗ tay phu quân vừa giọng điệu ôn nhu thoải mái nói.

Ai.. cũng chỉ có thể như vậy..

Cùng lúc đó, cách Thần Quân Phủ không xa, một chỗ trên tiên sơn,phong cảnh ở đây có phần im lặng tịch liêu vì đã bước sang cuối mùa thu. Cả tòa núi phủ đầy lá cây sắc đỏ sắc vàng, trong không khí hơi ẩm vươn tay vuốt lên vạn vật, thỉnh thoảng có một vài nơi một vài vật ánh lên sáng bóng như được khoác lên một tầng nước thật mỏng, đâu đó quẩn quanh trong khu rừng rậm rạp thoáng cất lên một vài tiếng chim hót làm rung nhẹ tô điểm cho nơi đây bớt vài phần quạnh quẽ cô tịch.

Nơi tận cùng rừng rậm có một cái hồ, bên bờ hồ đá lởm chởm đủ loại hình dáng kì dị chặn đường nhìn, đồng thời đem hồ ngăn thành nhiều khoảng hồ nhỏ. Hồ nhỏ trong hồ lớn, mỗi một hồ nhỏ màu sắc cũng không đồng điều, như mảnh thủy tinh bảy màu tỏa ra ánh sáng lấp lánh, trông thật đẹp mắt. Nhưng nếu nhìn kỹ, bên cạnh mảnh thủy tinh đó có một con bạch lang đang nằm úp sấp, giương cằm yên tĩnh.

Tư Đồ Ngu mang theo ba phần men say xuất môn. Nàng ta vừa uống không ít rượu tiên giới, rượu này được ủ bảy trăm năm, chính một hảo tửu, thân thể Tư Đồ Ngu chưa kịp hồi phục hoàn toàn vì mới vừa vượt qua được Thiên Kiếp, lại bị trong quý phủ cơ hồ bao nhiêu thần tiên quán mấy chén đầy rượu xong lập tức choáng váng đầu tinh thần hồ đồ. Thiên! Những người đó toàn tiếng huyên náo không ngừng, một lần một lần nhắc nhở : nữ nhi nên lấy chồng, ngươi là nữ nhi không ai đến cửa hỏi cưới,..  nhưng mà cái đó có liên quan ta chuyện gì ? Vì vậy nàng canh lúc không ai nhiều chú ý thì lặng lẽ xuất môn, tìm một chỗ thanh tĩnh nghỉ ngơi dưỡng sức.

Đôi lời tác giả: ta khai tân văn mở hố hãm hại a~

Duyên Tới Là Lang Quân – Chương 00

HOA MAU DON (22)-1000x1000

Tác giả: Phong Nguyệt Bạc

Thể loại: bách hợp, cổ trang, nhân gian-tiên giới, chuyên nhất, hài hước văn,..,HE.

Tình trạng bản chính: 81 chương đã hoàn, tính luôn phiên ngoại.

Tiến độ đăng bài: mỗi ngày một chương, có thể thỉnh thoảng bận quá không nhờ muội muội đăng giúp được vì cũng bận nốt, thì ta sẽ đăng mỗi chương cách nhau 1-2 ngày.

Họ Bạch Sẽ Bị Hắc ? – Giới Thiệu Nhân Vật

tbhbh00001sixe nho

Tác giả: Lừa Nhị Đại

Thể Loại: bách hợp hiện đại, hắc bang, hành động máu lửa, cường thủ hào đoạt,chuyên nhất,..,HE.

Tình trạng bản chính: 115 chương đã hoàn.

Tình trạng bản edit: đang …edit.

Tiến độ đăng bài: 2 chương trong một tuần, có thể nhiều hơn có thể ít hơn một vài chương nhưng mà ta sẽ thu xếp để ít nhất mỗi tuần điều sẽ có.

=====

Phần giới thiệu nhân vật sau đây sẽ gây tranh cãi thản thốt do tính tự kỷ vô địch của Editor, ta đã cố gắng giữ gần đúng với hình tượng nhân vật của tác giả bằng cách tự kỷ chém gió hình ảnh(chỉ mang tính chất minh họa là chính) về một loạt nhân vật có ảnh hưởng nhất trong truyện(đương nhiên ta sẽ ưu ái nhân vật này nọ này kia mà bỏ qua vài nhân vật khác, theo ý kiến cá nhân ta cho rằng những người đó là quan trọng hay đơn giản là ta rất thích họ). Ta vô cùng tiếc nuối vì tên nhận vật(với tên địa danh) ta sẽ giữ nguyên như trong bản QT, do quá khó phiên âm với lại toàn tên dài của mấy gia tộc, nhưng bù lại ta sẽ chăm chú edit truyện thật máu lửa khói bom đạn để bù đắp vì sự thiếu hiểu biết của ta (Ta quên nói thêm là ta mù tịt tiếng Hoa..). Mong mọi người thông cảm và đọc truyện vui vẻ.

Ta nhắc nhở một chút là: truyện này rất hiếm có tình huống lãng mạn, không hề nhẹ nhàng vì chuyên về hắc bang đánh nhau hành động bắn súng đu dây các thể loại. Nhưng theo riêng ta thì truyện lãng mạn đặc biệt theo cách riêng của nó, đôi khi hơi thô ráp nhưng đầy ý vị, vô số các cảnh chiến đấu dữ dội, nhân vật cư xử cũng dữ dội không kém.

=====

GIỚI THIỆU NHÂN VẬT:

1. Bạch Mặc Vãn:

20141128173755

2. Bạch An Trì:

101221starpbb

3. Thụy Nhi:

3319_Kate-Beckinsale_TR-WEB800px

4. Cận Tây:

retouched-model

5. Tước Am Lê Đặc:

20141128164226

6. Ngân Cách:

20141128163926

7. Ngân Kỳ:

20141128164853

8. Ngân Tịch:

tumblr_mwot6ysc4M1secqcwo1_500

9. Fell la trưởng tôn:

20141128165736

10. Bạch Duy Uyên:

20141128164513

Sala Giáng Trần

(Hôm nay được muội muội tặng bốn đóa sala, nghe kể là do một ni trong chùa nhặt lên từ gốc cây sala rồi ngửi bảo rất thơm, muội muội thấy thế nhớ ra ta cũng rất thích sala nên nhặt về tặng ta, cảm động muôn phần, ta liền viết vài dòng.)

hoa-sala-loai-hoa-noi-cua-phat-6

“Sala Giáng Trần

Nhụy vươn kim sắc cuồn cuộn hồng trần

Lục cánh bung tỏa dáng tựa hồng liên

Phật tọa trời cao thấu cõi nhân  gian

Ngát hương thanh tịnh cõi lòng ưu tư,

Tình người vương vấn có có không không

Một ngày vạn kiếp phù sinh nhược mộng

Phú quý vàng son lầu cao đài các

Mộng nhất dạ chuông hồn hồi vạn thế.”

-Tích Tẫn Trang trang chủ, Tích Tẫn Bán Diện Trang-

Ân Từ Bài Tử

(Ở đây ta mượn một lời tựa dẫn đề trong bài “Thanh Y” do “Mã Thiên Vũ” trình bày, được Hồ Đức Duy dịch và chú thích để tỏ bày cốt ý và lý do ta dựng nên trang:)

====

Đề:

Nhân sinh như hí, hay hí kịch giống nhân sinh? Xướng hí cũng là đem thống khổ đằng đẵng của một đời người diễn trọn lại tới đoạn cuối cùng, nhưng mà tới lúc diễn xong rồi, sẽ không phải tiếp tục chịu đựng nỗi thống khổ vô tận như kiếp người nữa.

Có còn nhớ rõ ta không? Không nên dùng ánh mắt như vậy mà nhìn ta. Rõ ràng ta với ngươi kiếp trước là cố nhân, trùng hợp kiếp này ở đây gặp lại.

Tuy rằng lúc này ta chỉ là một Thanh y hí tử*, ở trên đài diễn trò, còn ngươi là kẻ ngồi xem. Nhưng ngươi vẫn để ý tới vẻ mặt ưu sầu phút chốc của ta, thoáng thất thần vung tay áo che giấu lại, giả bộ nhưng không thấy trái phải cạnh ngươi yến oanh dập dìu.

Đáng tiếc ngươi cũng chỉ như vậy mà lướt qua ta, hẳn ngươi đã quên rồi.

Hẳn ngươi cũng không nhớ lại giao tình khi xưa.

Khi đó, ta gảy đàn ta điểm trang, ngươi luôn ở bên cạnh, một phân cũng không rời. Cũng từng cười cợt đòi đuổi ngươi về nhà, cuối cùng đuổi thế nào cũng không được.

Khi hạnh phúc nhất, ta nhặt lấy một đóa hoa đào, quay đầu lại nhìn ngươi hỏi: “Kiếp sau ta cũng muốn vui vẻ như vậy, có được hay không?”. Chỉ thấy ngươi nhấp một chén thanh tửu, cười khẽ.

Để rồi tới kiếp sau, người cùng ngươi khanh khanh ta ta, hóa ra chẳng phải là ta. Nếu sớm biết kết cục như vậy, nhất định kiếp trước sẽ mặc sức phóng túng, không cần ước định kiếp sau lại ân ân ái ái.

Có phải không, ngươi cũng đột nhiên nghĩ nhìn ta thật quen mắt. Nhưng ngươi cái gì cũng không nhớ rõ, cũng gọi chẳng ra tên của ta.

Ta cũng chỉ có thể làm vậy với mình, cũng như vậy mà quên đi.

Lệ châu rơi xuống, lặng lẽ thấm vào đất, cũng khó có thể khai hoa.

Mà thôi, mà thôi, phất tà áo xoay người lại. Nhớ thuở trước: ” Lúc xưa hồng tía đua chen…Ngày xuân sắc thắm còn đây*…”

_______________________________

Chú thích:

*Thanh y hí tử: Thanh y là thường dể chỉ vai chính (chính đán — ‘đán’ là chỉ nhân vật nữ) trong các vở kinh kịch của Trung Quốc, do thường mặc y phục thanh sắc. Hí tử là chỉ đào kép.

Vở diễn trong MV Thanh Y là về Tiết Bình Quý và Vương Bảo Xuyến.

Có thể xem ở đây: https://www.youtube.com/watch?v=MGImz6-NpBQ

Tương truyền, Vương Bảo Xuyến là con thứ ba của tể tướng đời Đường Vương Doãn, nàng có sắc đẹp trời ban, thông minh hiền hậu. Đến tuổi kết hôn, nàng không thấy vừa mắt công tử quí tộc nào mà chỉ có cảm tình với Tiết Bình Qúy là người làm công trong nhà. Trong buổi ném tú cầu trên lầu son, nàng đã chọn Tiết Bình Quí. Không ngờ cha nàng chê nghèo ham giàu nên không đồng ý. Chẳng còn cách nào, nàng và Vương tể tướng vỗ tay nhau ba cái, đoạn tuyệt cha con (hành động này là “Tam Kích Chưởng”, ý nghĩa cắt đứt tình phụ tử, nên vở kịch về Vương Bảo Xuyến mới có tên là “Tam Kích Chưởng”). Về sau Tiết Bình Quý tòng quân chinh chiến. Vương Bảo Xuyến mỏi mòn chờ đợi suốt 18 năm. Đến năm thứ 18, nàng lâm trọng bệnh, sống những tháng ngày khổ cực. Phần Tiết Bình Quý qua bao nguy hiểm và xông pha trận mạc lập nhiều chiến công hiển hách, lấy được công chúa Tây Lương. Sau gặp lại Vương Bảo Xuyến sau 18 năm, đưa nàng vào cung phong làm chính cung hoàng hậu, nhưng cả hai mới sống hạnh phúc được 18 ngày thì nàng lâm bệnh qua đời. (Nguồn từ DNC — dichnhac.com)

*Lúc xưa hồng tía…: Vốn là hai câu ” Nguyên lai xá tử yên hồng khai biến — Lương thần mỹ cảnh nại hà thiên” trích đoạn “Kinh Mộng” — Mẫu Đơn Đình do nhà soạn kịch nổi tiếng đời nhà Minh là Thang Hiển Tổ viết năm 1598.

====

Ta yêu hí, ta yêu Nghê Trường Thanh(một nhân vật trong truyện “Ta Là Gì Của Ngươi” tác giả Linh Điểm Đề Đạt.) cho nên ta quyết định lập trang. Ta sẽ edit một số truyện cổ trang cùng hiện đại, có thể song song, có thể làm riêng lẻ, tùy vào quỹ thời gian. Đa số truyện ở đây thuộc thể loại Bách Hợp, khách nào không thích mà vô ý viếng thăm ta chân thành mời trà nước chào hỏi vài câu, còn ở hay đi là tùy khách, hiếu khách là chức trách của chủ nhân. Khách nào thắc mắc hay có ý tìm hiểu về tên gọi của trang xin vào tag : Kính Hoa Thủy Nguyệt ,để đọc vài dòng, ta đã gửi gắm tất cả tâm ý vào đó.

Xin dùng từ ngữ Tiếng Việt đầy đủ khi viết bình luận, nội dung lịch sự hòa nhã (nếu có góp ý-ý kiến) để tương ứng với tinh thần cốt yếu của Tích Tẫn Trang.

Dù đã thật cẩn thận nhưng không thể tránh khỏi sơ sót khi edit-biên soạn truyện hay thiếu hụt vốn kiến thức khi viết bài, chân thành mong khách nhân thêm phần chỉ giáo vào khung bình luận(không gửi vào mail). Cảm ơn và chúc vui vẻ khi ghé thăm trang.

Trang của ta quanh năm bốn mùa thì tuyết phủ hết ba mùa. Tuyết chỉ tan vào cuối mùa hạ. Tích Tẫn Trang lạnh lẽo cô độc chốn thâm sơn cùng cốc, cảnh tuy đẹp nhưng im lặng tiêu điều. Khách nhân viếng thăm lịch sự hòa nhã chính là ngọn lửa sưởi ấm người trên kẻ dưới trong trang. Tuy không có cao lương mỹ vị hay lầu son gác tía gì nhưng âu cũng là một mảnh chân tình ta muốn gửi gắm đến các vị khách nhân.

“Phồn hoa như phù mộng,

đời người có mấy khi,

cuối cùng rồi cũng qua,

chỉ ân tình vĩnh viễn.”

-Tích Tẫn Trang trang chủ, Tích Tẫn Bán Diện Trang-

me1bb99-ngc3b4n-die1bb87p-trc483n-hoa-tc6b0-de1baabn

Kính Hoa Thủy Nguyệt

20110828120928_3zd82

“Trăm năm giấc mộng hồng lâu,

đào rơi trước cửa đợi ai trở về?

Chuông hồi một mảnh yên hoa,

nghìn năm sách sử còn vương mùi trà..

 

Kính hoa thủy nguyệt muôn phần,

một lòng son sắc một lòng tương tư.

Một đời tích tẫn nùng trang,

người đi hay ở mắt mờ sương đêm..

 

Một dạ một nguyệt một tàn hương khói,

chắc mấy tình ai thấm đậm đà ?

Một hồi một chương một vần một chữ,

chắc mấy lòng ai vững nguyên lời thề ?

 

Ta tích cả đời bán diện trang..

Người tích cả đời bán diện trang..

Chúng sinh trường lộ tích tẫn nùng trang.”