Họ Bạch Sẽ Bị Hắc ? – Chương 03

tbhbh00001sixe nho

Chương 3, Kế đối bài,

Vòng thứ nhất, cho rơi gần một nửa số người. Ai bị mời đi ra điều vẻ mặt biểu tình thảm hại bụi bại, làm cho người ta không dám tưởng đến kết cục của bọn họ sẽ ra sao.

Vòng thứ hai, lại cho rơi một nửa số đó. Không khí áp lực ngưng trọng, rất ít có người đi xem kia truyền phát tin màn hình, chỉ nương theo sắc mặt đổ giả mà phán đoán bài tốt hay xấu. Bạch Mặc Vãn ngồi ngay ngắn bình tĩnh, đứng phía sau nàng cấp dưới cơ hồ nghiêm túc xen vài phần hờ hững, Bạch Gia đổ khách vẫn còn không có đi xuống.

Vòng thứ ba, còn lại bốn người, phân biệt có các đại biểu :Bạch Gia, Nett Gia, Drew Gia, Serene Gia

Gia Tộc có thực lực nhất, người có thực lực nhất.

Mọi người nín thở chờ đợi phân chia miếng bánh lớn nhất, lần chia bài thứ nhất phát đến trong tay bốn vị đổ giả, không một ai động trước, chính chỉ rất nhanh liếc nhìn đối thủ một chút rồi trầm mặc. Đổ Thần là kẻ có thực lực nhất, kinh qua vô số trường hợp, hắn thích ứng giỏi nhất nơi áp lực cực lớn sòng bài, Lạc Đức gõ xao trong tay bài dự định lật xem, đột nhiên cánh tay nhoáng lên một cái rất kịch liệt, đau nhức co rút cả người, sắc mặt xanh ngắt, cắn răng rang phát ra một tiếng “ô hô… ….!” , rồi ngã xuống thật mạnh.

“Xôn xao xôn xao..”

Đúng thời khắc quan trọng lại xuất hiện ngay loại tình huống này, toàn hội trường lập tức ồn ào đứng lên, Côn Đặc mặt vốn mang mỉm cười đột nhiên trầm hạ, ở địa bàn của hắn, cư nhiên động tới người thứ nhất lại là người của Bạch Gia! Trong mắt Bạch Mặc Vãn một đạo ánh nhìn sắc bén lạnh lẽo bắn ra, đột nhiên khí thế lãnh khốc phát tới xung quanh, mọi người không vì nàng là một nữ nhân mà xem nhẹ kia cường đại  lãnh lẽo cùng áp bách “Các ngươi dám động tới người của Bạch Gia!”

Bởi vậy một câu chính là điềm báo khai chiến, các loại thế lực lập tức ầm ầm, cũng sắp thừa dịp hỗn loạn bộc phát ra đến. Kia vốn bình tĩnh người chia bài đột nhiên thoáng phất tay nhằm áp chế chung quanh đang tăng vọt căng thẳng, hắn cúi đầu một vòng hướng mọi người hành lễ, thanh âm trầm hậu xuyên qua ồn ào náo nhiệt huyên náo xung quanh truyền vào tai mọi người “ Thỉnh các vị yên tâm một chút chớ làm náo động, ta kính cẩn thay thế Mir Đặc Gia Tộc thân thiết xin lỗi.”

Bạch Mặc Vãn lạnh lùng nói “Ngươi không đủ tư cách.”

Nàng xoay người sẽ xuống lầu, Côn Đặc ở đối diện vội vàng đứng lên, trong miệng liên tục giải thích “ Thỉnh Bạch Gia Chủ bớt giận, lúc này chỉ còn một ván cuối cùng, nếu Bạch Gia không chịu vị trí thứ tư, cứ việc thỉnh ra một người nữa thay thế hắn tiếp tục ván bài!”

Như vậy sao được?! Mọi người càng thêm xôn xao xôn xao, Côn Đặc biết hắn nói ra lời này khiến bao nhiêu người bất mãn, nhưng là nếu Bạch Mặc Vãn lúc này dẫn đi hết người của Bạch Gia, các Gia mất đi áp lực cường đại lớn nhất, ở đây chắc chắn sẽ lâm vào hỗn loạn, hắn không thể trơ mắt đứng nhìn các thế lực hắc đạo phát sinh sống mái chém giết với nhau ở ngay tại trong nhà mình.

“Không cần.” Bạch Mặc Vãn không cho hắn một chút mặt mũi, nàng tìm ra một cái Đổ Thần bảo hắn đến đây, tự tin có thể đạt đến mục đích cuối cùng. Hiện tại hắn lại đề nghị Bạch Gia tùy tiện đi tìm một người khác đến, không phải rõ ràng muốn tìm một cái lý do đẩy Bạch Gia xuống vị trí thứ tư sao?

Cửa vào dưới đại sảnh xông đến một trận động tĩnh, cấp dưới Bạch Gia-Ngân Tịch đột nhiên mang theo hơn mười người nam nhân thân hình cao to mặc hắc y, trong tay bọn hắn nắm chặt vũ khí hạng nặng, không khí hết sức căng thẳng chỉ chực chờ châm ngòi nổ chiến tranh…. Người của các Gia Tộc khác theo mọi nơi liên tiếp xâm nhập, trong tay là súng đã lên sẵn đạn chờ được phân phó, tình thế mọi bên giằng co mà đứng—may mắn bọn hắn còn biết kiêng kị lẫn nhau, không ai dám nổ phát súng đầu tiên.

Bạch Mặc Vãn mặc kệ tất cả ánh mắt trong sảnh hoàn toàn tụ đến trên người mình, đi xuống lầu, cấp dưới gắt gao thủ hộ phía sau nàng, các Gia Tộc khác thấy vậy cũng hướng dưới lầu vọt xuống. Bạch Mặc Vãn mặc một bộ thuần đen thiết sắt, ánh mắt xanh thẳm lóe ra tia sáng bén nhọn, sẵn giọng liếc qua toàn bộ đại sảnh, tầm nhìn ở Tam Gia Tộc mọi người ngưng một thoáng nhanh như chớp mắt, nàng giương tay lên cấp cho vừa rồi mới vào đến cấp dưới-Ngân Cách một cái chỉ lệnh chuẩn bị nổ súng, tựa hồ trong khoảnh khắc có thể ngửi được trong không khí mùi thuốc súng bay toán loạn.

“Bạch Gia Chủ, nơi đây các Gia đều lấy Bạch Gia làm hướng gió, Bạch Gia lại muốn dẫn đầu khơi mào chiến tranh, có phải ngài đây thật không phụ trách nhiệm?” Người chia bài vốn là người của Mir Đặc Gia Tộc, vừa nói mắt vừa có chút háo sắc.

“Dám động người của Bạch Gia, đừng trách Bạch Gia không thủ hạ lưu tình.”

Bạch Mặc Vãn bất vi sở động, không cấp cho bất cứ ai mặt mũi, tay đang giương lên giữa không trung chờ khai chiến kiên trì muốn hạ xuống. Chính là nàng không ai nghĩ tới một nữ tử đứng bên cạnh Ngân Cách, cũng chính là nữ sát thủ sắp gả cho Bạch Gia đột nhiên đứng ra, nàng ta lần đầu tiên đứng trước mặt Bạch Mặc Vãn đề nghị nói “Gia Chủ, Bạch Gia là là toàn bộ hắc đạo kim chỉ hướng, theo lý nên giữ vững loại này cân bằng, chúng ta không ngại—cho bọn hắn một lần cơ hội.”

Bạch Mặc Vãn chuyển hướng nàng, lạnh lùng “ Ngươi dám gánh vác đại giới ?”

Thụy đạm mạc thanh âm “Ta từng học quá một ít Đổ Thuật.”

Bạch Mặc Vãn lành lạnh nhìn thẳng vào nàng, đối với người này sắp trở thành người của Bạch Gia, nàng chưa có nhiều ấn tượng. Chính là nàng ta sắp trở thành cấp dưới của nàng, nàng có thể tín nhiệm cấp dưới, cũng sẽ thu dụng sát thủ, nhưng quả thật nàng cũng chưa đoán trước được nàng ta sẽ ở phía sau xuất đầu, chẳng lẽ nàng ta không hiểu quy củ?

“Vị tiểu thư này nói không sai, thỉnh Bạch Gia Chủ dừng lại một lát, có việc ngồi xuống từ từ nói chuyện.”

Trên lầu hai, một vị đại mỹ nhân như thế mở miệng nói, nàng thật trấn tĩnh đứng ở chính mình vị trí, lễ phục màu đen lay động nhẹ nhàng, càng khiến cho nàng đang ở giữa hoàn cảnh nguy cấp càng phát ra khí thế bức người, phong tình vô hạn.

Bạch Mặc Vãn liếc mắt xem Thụy một cái, lạnh lùng nói “Chỉ một lần này.” Nàng sẽ không ở trước mặt ngoại nhân tự đánh vào mặt cấp dưới của mình.

Thế lực các Gia đang rục rịch đột nhiên bất động trầm tĩnh, Ngân Cách cùng với cấp dưới Bạch Gia vừa vào từ bên ngoài chỉnh tề cầm súng đứng phía sau Bạch Mặc Vãn. Mir Đặc cuối cùng thở ra một hơi, mọi người tuy rối loạn nhưng không dám cùng Bạch Gia sánh vai, lại thấy mấy Đại Gia Tộc khác cũng không hề nguyện ý xé rách da mặt lẫn nhau, đều phải ai nấy tự động ngồi trở lại chính mình vị trí.

Trên bàn kia là ba vị Đổ Khách ít nhất cũng là nhóm đứng đầu hàng ngũ năm người giỏi nhất  trong giới đánh bạc, một hồi vừa mới nháo loạn như vậy, trong lòng bọn họ đã phát sinh áp lực cực lớn.

Tên chia bài vỗ tay mỉm cười xong bình tĩnh đi về chính mình vị trí, cứ tưởng không thay đổi gì lớn, hắn đột nhiên mở miệng ném ra một quả bom mới “Vừa rồi ván bài đã loạn, vì phòng ngừa lại sinh ra ngoài ý muốn như lúc nãy, chúng ta hãy thay đổi một cái khác phương pháp.”

Hắn nói xong, không biết từ đâu lấy ra một cái đầu chung, mọi người lại kinh hãi. Từ trước đến nay nhóm Đổ Khách kiến thức rộng rãi, cũng đều nhận biết được cái này, nhưng có điều bọn hắn vốn chỉ dốc lòng nghiên cứu chính mình đắc ý nhất kia một môn, không có đối với cái này bài bạc thuộc loại dị quốc từng có nghiên cứu qua, tất cả đồng thời hung hăng âm thầm chảy mồ hôi hột.

Thụy mặt không chút thay đổi nhìn vật kia đang nằm trong tay Chia Bài Chủ, lạnh lùng giật mi. Sau đó, dưới tình huống không ai ngờ tới, nàng lấy ra một cái điện thoại di động dáng vẻ đơn giản, bên trong chỉ có một dãy số duy nhất, tùy tay nhấn gọi đi. Mọi người thấy thế kinh dị không thôi, mà nàng lại đạm mạc tham âm nói “Ta không rành cái này, xin giúp đỡ.”

Giản dị như thế một câu thốt ra, mọi người thấy nàng vậy đều không có biện pháp. Lúc này, giữa sảnh cực kỳ yên tĩnh, tiếng điện thoại “đô đô..” đang chờ tiếp nhận cuộc gọi có thể truyền ra rõ ràng. Tay chia bài vì công bằng nên đợi cho chốc lát, nhìn qua không có Gia nào muốn gọi điện thoại, hắn xác nhận giữa sảnh Đổ Khách điều chính mình tiếp tục cái này phương thức mới, liền thỉnh ra đại biểu các Gia kiểm tra qua đầu chung cùng xúc xắc, lập ra quy tắc thắng bại.

“Uy, nhĩ hảo?” Bên kia đầu dây điện thoại truyền ra một giọng nữ sáng ngời, pha thêm chút cười  có vẻ lười nhác nhưng đầy hàm xúc ý tứ “Thụy Nhi?”

Thụy đạm mạc thanh âm “Nghe xong,đoán bao nhiêu điểm, nói trúng ta ra tiền mời ngươi du lịch toàn cầu.”

“A?” Nữ Tử bên kia rõ ràng thật kinh ngạc, âm điệu của nàng hướng lên trên nhíu nhíu, tựa hồ muốn hỏi đang xảy ra chuyên gì thì liền lập tức dừng lại, nàng ta xác định cười nói “Bao ta một năm thực túc (ăn-ở).”

Thụy nhẹ nhàng khẽ chọn mi  “Đương Nhiên.” Sau đó nàng không nói thêm bất cứ lời nào đem điện thoại di động giơ lên hướng về tay chia bài. Trong điện thoại không hề có âm thanh, giữa sảnh một mảnh yên tĩnh, không có người phát ra thêm tiếng động gì, tựa hồ ai nấy đồng dạng đều tò mò nữ nhân trong điện thoại có thể hay không  chuẩn xác nghe ra được một cái thắng bại.

Tay chia bài nâng tay lắc một khắc, “cốt cốt..” tiếng xúc xắc đánh vào thành cái đầu chung cũng đánh vào trong lòng mọi người. Hắn vững vàng buông xuống đầu chung, mỉm cười nhìn nhóm đổ khách đang nhíu mày, lại không ai báo số điểm, mọi người trong sảnh thăm dò thật sâu, hai mắt tụ tập ở cái đầu chung, ánh nhìn đứng yên ghim chặt vào đó.

Ước chừng ba phút trôi qua, cũng chưa có người mở miệng, đại thúc chia bài sốt ruột nói “Bạch Gia là nhà trên, bắt đầu trước.”

Bạch Mặc Vãn đưa mắt liếc hắn một cái, đồng thời nhấc chân đi lên bàn chơi bài, cầm lấy điện thoại lạnh giọng mệnh lệnh “Nói.”

“A?” Tựa hồ đối phương đối với xa lạ giọng nữ không thể phản ứng kịp, cùng với ý kèm theo trong đó, nàng mờ mịt phát ra một âm rồi chờ đợi người nọ tiếp tục câu dưới.

Bạch Mặc Vãn khó được nói hai lần cùng một ý câu nói “Báo ra điểm đến. Ta bao ngươi cả đời thực túc.” Với điều kiện tiên quyết, là phải thắng.

Đối phương bị một người như trong tiểu thuyết nhân vật chính thốt lên cường đại ngữ khí chấn muốn im lặng ngẩn ngơ, sau đó nàng tiếu giọng đáp “Tam điểm…”

Tam điểm, tức là ba điểm: một-một-một, ba vị Đổ Giả kia không có luyện qua bản lĩnh nghe xúc xắc, lại dùng quán tính suy đoán ra, người thường căn bản không thể lắc ra ba điểm: một-một-một, vị này tay chia bài  cho dù thủ đoạn cao minh cũng chưa chắc lắc ra được, bọn hắn đành đơn giản dựa vào vận khí đánh cược một lần báo ra số điểm khác.

Bạch An Trì dưới sự an bày của Tác Giả, quả thật thắng giải “Cả đời thực túc.”  ( Editor: =]] )

Ván bài đã định, mấy nhà vui mừng mấy nhà sầu, tầm mắt không hẹn mà gặp cùng đổ hướng Bạch Mặc Vãn vẫn chưa buông điện thoại di động, nàng vốn muốn định tùy tay bỏ qua một bên lại nghe được đầu dây bên kia người nọ đang muốn làm rõ trạng huống hỏi đang có cuyện gì xảy ra, không khỏi lạnh lùng thốt ra “Tốt lắm.”

“A..? Cái gì……”

Nàng không đáp, trực tiếp cắt đứt đường truyền, ném điện thoại cho Thụy đang đứng phía sau.

Trên lầu hai, đại mỹ nhân kia ánh mắt nhẹ nhàng chợt lóe lên, và mơ hồ mân khởi một nụ cười nhạt nhẽo, đung đưa trong tay ly Champagne, động tác tao nhã hướng phòng bên trong đi vào. Côn Đặc Mir Đặc nhẹ nhàng thở ra, một lần nữa lộ ra đại cục đang nắm trong lòng bàn tay, đạm mạc cười. Bạch Gia ở trên ván bài thắng thứ nhất, những người khác cũng không có lý do làm ầm ĩ, bọn hắn muốn đánh nhau cũng không thể ra tay ở địa bàn của hắn, lại càng không cần thiết cùng Bạch Gia xé rách da mặt, bởi vì bọn hắn cuối cùng cũng đạt tới được lần này đến mục đích.

So với mọi người ở giữa sảnh trên mặt phong phú biểu tình, Bạch Mặc Vãn khuôn mặt không chút dư thừa cảm xúc, dẫn đầu mang đoàn người Bạch Gia rời đi, hoàn toàn không quan tâm đến Tam Gia còn lại đang phân chia vị trí thứ tự trong Hắc Đạo.

Họ Bạch Sẽ Bị Hắc ? – Chương 02

tbhbh00001sixe nho

Chương 2, Kế sách của Lão Hữu,

Về nhà sau đó, chuyện đầu tiên nàng làm là đóng gói đồ đạc, xem ra “cố hương” S thị này không thích hợp mình, cuộc sống mỗi ngày không có ý nghĩa, lại không ngừng có loạn thất bát tao ruồi bọ đến quấy rầy, nàng thật tình không có nhiều như vậy tính nhẫn nại. Dù sao từ nhỏ đến lớn nàng đều theo Lão Cha đi bôn ba, nghĩ lại vẫn là lập tức đi thì tốt hơn.

Mặc dù tính đi, nhưng đã định kế hoạch ở đây nhiều ngốc vài ngày, nhất thời nhìn rương hành lý còn có điểm rối rắm đi nơi nào. Du lịch nơi rừng rậm ? Trộm mộ ở Ai Cập? Thám hiểm Đại Tây Dương?.. Mỗi cái điều rất kích thích…. Nàng nghĩ nghĩ, sau đó mở ra máy tính, nhìn xem có chỗ du lịch nào hay ho để đi, hôm nay nàng tùy theo duyên phận tuyển chọn nơi, thuận tiện đặt vé máy bay.

Thái Lan năm nay tựa hồ lại đứng đầu địa điểm du lịch, các loại lợi ích thực tế, các loại kinh bạo, chuyến đi này tuyệt đối không tệ. Đúng rồi, đi cưỡi voi cũng thú vị. Bạch An Trì có điểm tò mò hứng thú đối với những người chuyển giới ở Thái Lan, tuy rằng đều là hao hao một dạng như nhau, nhưng là đi nhìn một chút kích thích lạc thú cũng không sai. Nàng nhấp chuột vào một trang web cố vấn chăm chú tìm hiểu cho chuyến đi, bỗng nhiên nghe tiếng chuông điện thoại reo vang.

Qủa nhiên là điện thoại của bá mẫu đưa đang đổ chuông, không lẽ bá mẫu lại cấp thêm cho nàng một rất tốt “đối tượng” ?

Nàng có  chút giận nên để điện thoại reo khoảng hai phút, Bạch An Trì mới định tiếp thì nhìn thấy một xa lạ dãy số.

Lúc này, nàng thật kinh ngạc, nhấn nút tiếp nghe, nàng thói quen chào hỏi vấn an, đầu dây điện thoại bên kia truyền đến một giọng nữ người ngoại quốc nói tiếng trung “Trì, ta là Thụy.”

Thụy…. nàng vẫn còn nhớ rõ.

Bạch An Trì cầm đi điện thoại, chọn chọn mi “Thụy Nhi, ta thật không nghĩ tới ngươi còn sống a.. Ta là nói thật không nghĩ tới sẽ nhận được của ngươi điện thoại. Được rồi, ta không hỏi ngươi như thế nào biết được phá số điện thoại này của ta—ngươi gọi điện thoại cho ta, là có chuyện gì?”

Bên kia truyền đến giọng nói lãnh đạm “Ta muốn kết hôn, mời ngươi làm phù dâu.”

“Gì?” Bạch An Trì đột nhiên cao giọng nhướng mày, theo đầu dây bên kia nghe được thế tin tức, so với nghe nàng đi ám sát vị nào đó tổng thống còn muốn kích thích, cho nên An Trì đặc biệt không xác định hỏi “Là lỗ tai ta không tốt, nghe không hiểu ngươi tiếng Trung-Anh kết hợp sao?”

Thụy bình tĩnh đáp “ Ngươi có thể hỏi ra như vậy vấn đề, chứng minh lỗ tai của ngươi tốt lắm, không có nghe sai.”

Được rồi, cho nàng xin vài phút yên lặng để tiêu hóa kia màn đối thoại. Bạch An Trì hô hấp thật sâu “Xin hỏi ngươi là ta năm năm trước ở biên giới nhạt được người, rồi cùng nhau sống chung một tháng kia Thụy ?”

Bên kia vẫn đang khẳng định “Phải.”

Được rồi, do nàng không có lực nhận biết, hay là do một cái lạnh như băng vẫn luôn chạy trong bóng tối nữ sát thủ đột nhiên muốn quang minh chính đại kết hôn, hơn nữa còn thỉnh nàng làm phù dâu mà thôi sao. Sự kiện này thật quỷ dị, cũng thuyết minh nàng Bạch An Trì bất quá chỉ là một trong sáng thặng nữ có thể gả thành công ra ngoài.

Nàng nửa nằm xuống tựa lưng vào sô pha, gác chéo chân nhịp nhịp tùy ý lay động, miệng nhẹ nhàng hỏi “Khi nào cưới? Hiện tại ta không có chuyện gì làm, thật cao hứng đi tham gia cái náo nhiệt.”

Thụy nói ra “Hôm sau.”

“Nhanh như vậy?” Bạch An Trì nghĩ đến mình mới vừa định kế hoạch du lịch, ngón trỏ gõ nhịp thái dương vẻ trầm tư “Tổn thất du lịch của ta ngươi trả, đến đó hết thảy phí dụng ngươi đảm đương, bao gồm chi phí ăn, mặc, ở, đi lại, kiêm vui chơi giải trí, ok?”

Thụy lộ ra thật thiển nhược ý cười “Có thể, bất quá, ngươi vẫn lão bộ dáng.”

“Ngươi cũng không phải là lão bộ dáng, hiện tại ngươi cũng là một nữ nhân, thế nào.” Bạch An Trì buồn cười trêu ghẹo một câu, hỏi tiếp “Đúng rồi, ngươi hiện tại ở nơi nào a?”

“Nước Mỹ, Bạch Gia.”

Xa lạ địa phương. Nàng tùy tay đem vài sợi tóc rớt ra phía trước vén đến sau vành tai, cười nhẹ nói “Nghe ngữ khí này của ngươi phải chăng là muốn khảo nghiệm ta một chút nga, bất quá nếu tìm không thấy nơi, lúc đó không hay ho cũng không phải ta này phù dâu. Bất quá, vì nhĩ hảo không dễ dàng gả đi ra ngoài, ta sẽ cố gắng hết sức.”

Thụy hỏi lại “Ngươi như thế nào không hỏi ta gả cho ai?”

“Nam nhân, đến nơi chẳng phải sẽ biết.” Bạch An Trì đáp rất vui vẻ.

Thụy trả lời “Nói định.”

Bạch An Trì cười đáp “Nói Định.”

Hai người treo điện thoại. Bạch An Trì tùy ý để điện thoại di động xuống sô pha, miễn cưỡng cuộn mình, không khỏi nhớ tới khi đó trong lúc vô ý cứu được Thụy đang trọng thương sắp chết. Nàng ta hồi đó căn bản là không biết nói tiếng Trung, đương nhiên, nàng ta tính cách cũng rất ít nói chuyện. Lão cha cùng mình hợp lực cứu trị nàng làm cho nàng dưỡng thương. Bọn họ cùng nhau sinh hoạt một tháng. Sau đó, Thụy không một tiếng động rời đi, tái vô tin tức. Hôm nay, nàng lại lại nói cho chính mình nàng sẽ kết hôn.

Thật sự là thời gian lưu chuyển, hết thảy điều không thể biết trước.

***

“Phí Share đảo-Mộng Ảo đảo.”

Đại dương xanh thẳm xuất hiện ở đáy mắt, hình ảnh cực kỳ hùng vĩ bao la, cảnh sắc thêm vài phần phiêu dật cho người ngắm nhìn có cảm giác thành tựu tràn đầy. Phiến tiểu đảo này bị bao phủ bởi chung quanh nước biển xanh biếc không thấy đáy, bãi biển Miami qua nhiều năm bị nước biển xâm thực hình thành nên đảo này. Toàn bộ tiểu đảo có dạng hình tấm chắn, ven bờ là từng cụm biệt thự tư nhân sang trọng thuộc sở hữu của số ít chủ doanh nghiệp lớn nổi danh, giữa đảo là một phiến cây xanh được bốn phía đại dương bao bọc lấy, tạo ra cảnh tượng tuyệt đẹp. Nghe nói đảo này đi vào so với vào Nhà Trắng còn muốn khó, không có nghiệp chủ mời đến, không có du thuyền hoặc máy bay tư nhân thì đừng nghĩ tiến vào đảo.

Năm ba mươi thế kỷ trước, Mir Đặc Gia Tộc mua lại này tiểu đảo kiến tạo lại thành Thánh Địa cho những người có cấp bậc cao nhất dùng để nghỉ ngơi, tòa thành tráng lệ rộng lớn đã tồn tại nơi này gần trăm năm, đối với Gia Tộc mang ý nghĩa nồng đậm sâu sắc, phong cách kiến trúc độc đáo thời đó vẫn duy trì bảo tồn hoàn mỹ đi xuống.

Hắc đạo phân chia thế lực là từ ván bài, bài danh thắng hay thua để định lớn nhỏ.

Các Gia Tộc dẫn theo người nhà lục đục kéo tới đây, Côn Đặc Mir Đặc thân là “Đảo Chủ” đứng ở cửa chính đón tiếp khách nhân, hắn nhìn thấy đằng xa xa đang đí tới nhóm người Bạch Gia, đi đầu là nữ đại gia chủ Bạch Mặc Vãn, lập tức giơ lên một cái tươi cười thật to, bước nhanh đến gần nàng gật đầu cười nói “Bạch Gia Chủ thật đúng giờ, hoan nghênh hoan nghênh.”

“Mir Đặc Gia Chủ.”

Bạch Mặc Vãn vươn bàn tay màu mật ong ra vẻ hữu hảo cầm hắn tay, nàng bước vào đại môn, y phục toàn hắc đám người đứng xa xa liên tiếp hướng nơi này vấn an Bạch Gia Chủ, người nữ chủ vốn luôn có tác phong tàn nhẫn, không cách nào khác, Bạch Gia là hắc đạo bá chủ, Bạch Mặc Vãn là bá chủ đứng đầu. Nàng không có gì biểu tình, người nào nên đáp lễ thì đáp lễ trở lại, người nào nên không nhìn thì không nhìn, Mir Đặc tinh thông đường dẫn dắt đoàn người Bạch Gia đi lên lầu hai, gian phòng chỗ lớn nhất.

Đại sảnh vô cùng rộng lớn, cần ngẩng cao đầu mới nhìn thấy được phía trên khung đỉnh di động màu đỏ thẫm, theo điểm thấp nhất từ từ đi xuống là thả một chùm đèn treo hoa lệ làm bằng thủy tinh. Trong sảnh đồ vật được sắp đặt giống tràng thi đấu thể thao thời La Mã, chính giữa đặt chiếc bàn to đỏ thẫm có chân màu xanh, ước chừng có hai mươi ghế ngồi chỉnh tề sắp xếp ở trước đài, ngước lên phía trên vài mét hơn là lầu hai, dạng hình tròn khán đài, được lan can bằng đá trắng bao bọc lấy thành một cái chính viên, phân cách với xung quanh thành một gian xa hoa tiểu thất.

Bạch Mặc Vãn thân phận cao không thể nghi ngờ, nàng ngồi chỗ chủ tọa.

Côn Đặc Mir Đặc mặc toàn thân màu trắng tây trang, hắn ở giữa một mảnh người người đen như quạ vạn phần bắt mắt, hắn đứng lên nói vài câu lời dạo đầu ngắn gọn xong liền thẳng đến chủ đề “Các vị bang hữu quang lâm nơi đây làm Mir Đặc ta đây thập phần vinh hạnh, ta hết sức trung thành vì chuyện trọng đại chung cũng kính dâng một phần lực lượng, lúc này, ta trước tiên cầu chúc việc này sẽ kết cục viên mãn.”

Hắn hướng mọi người cười dẫn đầu nâng ly, trên tầng lầu ai nấy điều nâng lên ly của mình, Bạch Mặc Vãn vẫn không nhúc nhích, một cái cấp dưới đứng gần nàng phía sau nhẹ nâng ly nhấp một ngụm rồi buông xuống. Côn Đặc thanh âm hùng hồn vang lên một lần nữa “Như vậy, hiện tại liền bắt đầu.”

Theo khắp nơi đại sảnh đi vào mười mấy cái hắc y nam nhân, tỷ lệ phần nhiều là hai cái hắc nhân xen lẫn một cái bạch nhân. Người người nghiêm túc trầm mặc, tự động hướng chính mình mỗi người đại biểu thế lực tương ứng vị trí ngồi xuống, Bạch Gia “tay súng” ngồi phía đối diện bọn họ, nghe nói hắn chính là Đổ Thần Kim-Lạc Đức, từ lúc xuất đạo tới nay chưa từng bại trận.

Tay chia bài là người phía đông, các Gia vì cố gắng tranh đoạt được đến thế lực lớn nhất, không màn dùng tới bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, trước đó bọn hắn đã hao tổn không biết bao nhiêu thủ đoạn hỏi thăm tay chia bài mà Mir Đặc Gia Tộc sẽ dùng tới trong lần này, nề hà Mir Đặc chính là một đại Gia Tộc giàu có bậc nhất Nước Mỹ, thực lực thâm sâu tích tụ tới nay bên nào cũng phải dè chừng, họ giữ bí mật danh tính kín như bưng, ngay cả Bạch Gia cũng không thể tìm hiểu được cái gì.

Nghề chia bài, muốn tìm được kẻ thật sự tài giỏi đứng đầu trong vạn người đã khó, huống chi các Gia bên nào cũng điều cần người giỏi nhất, nên chỉ có thể cố hết sức dùng toàn lực thỉnh ra mãnh tướng vì mình làm “tay súng” đến tranh đoạt thiên hạ hắc đạo, Bạch Gia nắm giữ tên chia bài kia chính là kẻ có thực lực mạnh nhất trong thế giới bài bạc.

Trên người từng cái đổ giả điều bị đại gia kiểm tra từ trong ra ngoài từ đỉnh đầu đến gót chân, xung quanh đính đầy các loại đồ công nghệ cao chuyên về theo dõi-camera các thứ, cho nên, thắng bại lần này phải hoàn toàn dựa vào chính bọn họ thực lực cùng vận khí.

Giữa sân, mỗi đổ giả cứ như từng miếng băng mỏng, hành sự mỗi một bước điều thật nhỏ cẩn thận, chân mày nhăn lại thật sâu. Trên khán đài không những thấy bọn họ toàn bộ động tác, mà từng nơi của mỗi đổ giả đều có một bộ truyền phát hình ảnh âm thanh  phát chung cho tất cả người ngồi xem. Đương nhiên, theo lúc ván bài bắt đầu, cho dù ngươi biết bài trong tay người của ngươi mười phần nguy hiểm, đồng thời nhìn được đến bài trong tay đối thủ, ngươi cái gì cũng không thể làm, chỉ còn cách cầu nguyện Thượng Đế riêng biệt phù trợ ngươi.

Không có nhà ai dám âm thầm làm “động tác nhỏ”, một khi phá hỏng rồi quy củ, đó là thua sạch khí độ toàn bộ Gia Tộc, đối mặt sự chèn ép của toàn bộ Hắc Đạo, ai cũng đều thừa nhận không dậy nổi.

Họ Bạch Sẽ Bị Hắc ? – Chương 01

tbhbh00001sixe nho

Chương 1, Kế thân cận,

Sau khi cùng Lão Cha chia lìa, Bạch An Trì trở về nơi mình sinh sống từ nhỏ cho đến lúc trưởng thành, thấm thoát đã rời đi mười năm, căn nhà không có gì ngoài bụi bậm đóng dày từng lớp, trong phòng vẫn y như trong trí nhớ, hết thảy đều không hề biến hóa, các loại cảm khái kéo dài một trận, lòng dần dần quy về bình thản.

Lúc trước nàng toàn theo Lão Cha chạy tới các ngoại vùng nông thôn, những nơi hẻo lánh, thậm chí có khi hưng trí lưu lại cổ trấn hai năm, giờ phút này từ tầng mười bảy tòa nhà nhìn ra ngoài cửa sổ phù hoa loạn thế, ồn ào náo động chật chội, làm cho người ta có cảm giác như được hồi sinh quay trở lại chính mình sự thật cuộc sống. Cùng Lão cha làm bạn bao năm tháng, cuối cùng cũng kết thúc. Nàng ở nhà suốt ba ngày, ngày thứ tư, đại môn bị xao vang.

Bạch Gia ở thành phố S cũng coi như một nhân vật nổi tiếng có chút sản nghiệp, lần này sự kiện Bạch đại tiểu thư đã biến mất hơn mười năm đột nhiên trở về nhà, đương nhiên sẽ khiến cho thân tộc kinh dị chú ý. Suy đi tính lại, cuối cùng bèn đẩy dời Nhị Bá Phụ tới cửa, Nhị Bá Phụ dự định đem Bạch Gia nhà cũ do mình tiếp quản mười năm trời giao lại cho nàng. Bạch An Trì không quá nhận biết được này thân thích, nàng xác thực nhớ rõ chính mình có bá phụ, ấn tượng còn sót lại lúc khi xưa gặp mặt chính là một người uy nghiêm, khác hẳn tính cách ôn hòa đôn hậu của Ba Ba. Nàng biểu lộ uyển chuyển rằng mình sẽ không trụ lại đây lâu và sẽ không quấy rầy cuộc sống vốn có của mọi người, nề hà Bá Phụ là trưởng bối đích thân thỉnh gặp, nên không có lập trường và lý do cự tuyệt. Nàng được mời tham gia tiệc đón gió, nhưng kiên quyết không nghe ý kiến vào ở cùng nhà Bá Phụ.

Bạch Bá Mẫu khuôn mặt đã muốn rút đi năm tháng nhiều tuổi trẻ, đối với sự trở về của Bạch An Trì phản ứng bằng cách ra sức chiếu cố nàng rất nhiệt tình chu đáo, nhưng sau đó ngộ ra nàng có ý cự tuyệt, cũng không gấp gáp tiến sát làm nàng khó xử. Bá Mẫu phát hiện ra nàng không có đến một cái tùy thân điện thoại, nên rất săn sóc mệnh lệnh tài xế riêng đưa tới một cái điện thoại mới rất đắt tiền thuộc nhãn hiệu  nổi tiếng, thuận tiện tiếp nàng đi quán cà phê XX. Bá Mẫu nói là vừa chọn được vài món dạng yêu thích của mấy cô gái thời nay, kêu nàng đi xem thích hay không.

Nàng làm cách nào tài xế riêng đó cũng không chịu một mình lái xe rời đi, Bạch An Trì chỉ phải đem chính mình thu thập nhẹ nhàng khoan khoái đáp ứng lời mời.

Bạch Bá Mẫu đang cùng một vị quý phu nhân thoạt nhìn như nữ sĩ trò chuyện uống cà phê, sau thấy nàng đi vào liền chân thành đứng lên, thân thiết lôi kéo tay nàng hướng về phía phu nhân kia giới thiệu “Hứa phu nhân, đây chính là từ nhỏ đã ở bên ngoài đại tiểu thư An Trì của nhà ta, thật xinh đẹp giống y như ta nói phải không, kỳ thật Ngữ Huyền còn phải kêu nàng tỷ tỷ đâu.”

Đem nàng an bài ngồi xuống bên cạnh mình, Bá Mẫu chụp nhẹ tay nàng “An Trì, còn không mau kêu Hứa Bá Mẫu.”

Bạch An Trì không mở miệng, Hứa Phu Nhân ngồi đối diện mỉm cười đánh giá nàng một phen, gật đầu khen”Bạch tiểu thư, như Bạch phu nhân miêu tả, thật sự xinh đẹp.”

Bạch An Trì không hiểu làm sao bị mời đến lại bị cường lôi kéo ngồi đây, trực tiếp nghe các nàng bàn luận với nhau giống như đang chọn da lông mà phẩm luận chính mình, nhìn họ nói chuyện có vẻ bao điều mới mẻ, nàng có chút giận không nói gì.

Nghe được Hứa phu nhân khen ngợi, Bạch bá mẫu mặt mày càng toát ra thêm vài phần vui vẻ, một lần nữa phân phó bồi bàn mang lên điểm tâm, hướng Bạch An Trì trước mặt đưa qua, rồi cười nói “An Trì, mau ăn nhiều thêm chút, tam muội Ngữ Yến của ngươi mỗi ngày la hét đòi giảm béo, còn so với ngươi mượt mà da thịt không ít. Ngươi như thế nào không sớm trở về, mấy năm nay ở bên ngoài ăn không phải trả tiền nhiều như vậy khổ, Hứa bá mẫu ngươi nói cô gái thì nên mập mạp, mới có phúc khí.”

Mập mạp mập mạp, ngươi cho ta là màn thầu a.

Tầm mắt Hứa phu nhân vẫn dừng ở trên người Bạch An Trì, thấy nàng quả thật chọn một khối nhỏ điểm tâm đưa vào cái miệng nhỏ nhắn, khẽ gật đầu cười “Đúng vậy, nữ hài tử thời nay thích gầy, lấy chúng ta lão ánh mắt xem, để tự nhiên khỏe mạnh mới tốt.”

“Ân..” Bạch An Trì gật đầu lễ phép tỏ vẻ đang nghe, hai người kia đều cố ý vô tình tán ngẫu chuyện về những tiểu thư của các nhà khác, thuận tiện nhắc tới nào là gia tộc này nọ đám hỏi thành công, lại nhớ tới Bạch Gia các vị tiểu thư điều đã kết hôn hoặc đính hôn, đối tượng đều là những người môn đăng hộ đối vạn dặm mới tìm được một.

Cuối cùng thuận thế nói trở về trên người vị này Bạch Gia còn lại đại tiểu thư Bạch An Trì, bá mẫu thở dài “Đại ca đại tẩu qua đời từ rất sớm, An Trì rời nhà đã nhiều năm, hiện tại cũng không có vừa ý bạn trai, Hứa phu nhân chính là nhận thức không ít vĩ đại hậu bối ở đây, chắc có một thích hợp đứa nhỏ, có phải chăng giới thiệu cho Bạch An Trì nhà chúng ta một người.”

Nói xong chính mình trước mở ra cười, đồng thời từ ái vỗ vỗ tay Bạch An Trì, để tránh khiến cho lẫn nhau lâm vào xấu hổ.

“Đương nhiên, Bạch tiểu thư tướng mạo xinh đẹp như vậy, ta điều muốn ngóng trông nàng là chính mình con dâu. Đúng rồi, nàng cùng nhà của ta Phương Nặc xem ra rất xứng đôi.”

Các ngươi hai vị thật là biết khéo ăn nói a! Bạch An Trì yên lặng sờ nắm ly nước.

Bạch bá mẫu tiếp tục tương ứng cười “Hứa phu nhân nói đúng rồi. Phương Nặc năm nay mới hai mươi chín tuổi, một mình quản lý Hứa Gia mười lăm nhà công ty, nhân phẩm lại vô cùng tốt. An Trì, ngươi mới trở lại S thị, có thể nhiều cùng hắn nhận thức thì nhận thức, các người đều là người tuổi trẻ chắc sẽ quen thuộc mau thôi.”

Hứa phu nhân hiểu lòng không tuyên, có lẽ vừa liếc mắt một cái liền thật sự vừa lòng An Trì, tiếp theo cười “Nói đến đây liền chính đúng dịp tốt, ta vừa hẹn hắn cùng nhau uống trà. Đứa nhỏ này, cái gì cũng tốt, có điều việc rất bận, ngàn lần thúc giục vạn lần thỉnh mới đáp ứng ta mười phút sau lại, thật sự là!”

“Nga, vừa lúc cho tiểu bối bọn họ trông thấy mặt nhau đâu.” Bá mẫu ngữ khí thật vui vẻ.

Nhân vật chính là Bạch An Trì làm như đang đi thân cận mặt không chút thay đổi ngồi nghe, cúi đầu nhấp chút cà phê, bá mẫu “trìu mến” gắt gao lôi kéo nắm tay, không cho nàng có cơ hội rời đi. Một Tiểu Hắc Nhân Bạch An Trì từ một nơi bí mật gần đó không ngừng phun tào, vạn lần không nghĩ tới a, chính mình còn có tình cảnh một ngày này bị người đem “bán trư thịt”.

Nàng thanh sắc bất động lặng lẽ hàm súc nhẹ lực đem tay rút ra, ở hai người kinh ngạc trong nháy mắt làm thân thiết cười “Hai vị bá mẫu cứ chậm rãi tán ngẫu, ta còn có chút việc phải làm, không thể ngồi đây lâu lắm.”

Nói xong, nàng không để ý bá mẫu khẩn cấp đứng dậy, giày thể thao vừa chuyển nhẹ nhàng hướng cửa ra vào đi như bay, bá mẫu liền hét to một tiếng “An Trì!”, nàng vẫn giả điếc cuối đầu tiếp tục bước, đột nhiên nơi cửa trùng hợp xuất hiện một nam nhân cao lớn mặc lam sắc tây trang, hắn nghe thế cái tên gọi, lập tức duỗi bàn tay to ra kéo lấy nàng một phen, không ngờ lại bị nàng thủ thế cuốn xoay, dễ dàng bỏ được tay hắn ra.

Hứa Phương Nặc lạnh lùng động mi mắt, nhìn quét về phía mẫu thân của hắn xong quay ánh mắt trở lại nàng trên người “Bạch An Trì?”

Không biết ở đâu nhảy ra một người thật tùy tiện gọi cả họ lẫn tên của nàng, Bạch An Trì không kiên nhẫn dừng lại “Ngươi vị này làm sao?”

Hắn nhíu mi trả lời lãnh đạm “Hứa Phương Nặc, của ngươi đối tượng thân cận. Có lẽ là ngươi trượng phu tương lai.”

Lời này bao hàm dữ dội sâu xa nội dung, có lẽ có thể đem “cả đời” nàng bao quát hết trong đó, chấn động Bạch An Trì phải nhíu cao chân mày, nàng nhìn liếc hắn một cái rồi bình tĩnh nhấc chân đi ra. Ân, bệnh thần kinh như vậy lời nói, nàng không có nghe đến.

Bá mẫu từ phía sau đuổi theo tới, cùng Hứa Phương Nặc vấn an chào hỏi liên tục, nhìn lại, nữ chủ giác nửa điểm bóng dáng cũng không có.

..

Điện thoại reng chuông liên hồi, bá mẫu cùng nàng làm rõ ràng ý đồ, nàng thản nhiên cười nói một tiếng cảm ơn bá mẫu xong liền cắt đứt. Sau đó nữa cũng cự thuyệt bá mẫu lời mời kế tiếp, bá mẫu rất xấu hổ âm thầm cắn răng, Hứa phu nhân này là nàng rất vất vả mới đem quan hệ hai bên kéo gần, mà nữ nhi của mình đã có nơi chốn, nghĩ đến Bạch An Trì lẻ loi một mình rất dễ khống chế, mới bằng lòng cấp nàng điểm ngon ngọt, còn nàng thật không biết điều đến vậy!

Bạch An Trì nào có tâm tư nghĩ suy xem bá mẫu đang tưởng cái gì, tiếp tục từ tốn trôi qua ngày.

Nàng ở nhà ngủ no, sau đó xuất môn đi mua một chút ít thực phẩm, đi bộ một lúc mỏi chân, nàng dừng lại tựa lưng vào một góc cây đại thụ nghỉ ngơi ngắm người qua lại. Đột nhiên không biết ở đâu tới gần một chiếc BMW thuần trắng xe nhập khẩu có số lượng hạng chế rồi đậu lại bên cạnh mình, cửa kính xe hạ xuống lộ ra một nửa khuôn mặt có vẻ lãnh đạm, Hứa Phương Nặc liếc mắt thấy một thân ảnh nữ tử lười nhác đến mức cơ hồ như muốn dán lên cây, ra giọng mệnh lệnh “Lên xe.”

“Ngươi đang nói ta?” Bạch An Trì trợn to mắt, rất là không thể tin.

Hứa Phương Nặc không rảnh lãng phí nhiều thời gian như vậy, thật khắc chế nói “Bạch tiểu thư, ta không muốn nói lại lần nữa, mau lên xe!”

Thực sự là mạc danh kỳ diệu, Bạch An Trì tỏ vẻ không hề lo lắng đến hắn, quay đầu bước đi. Cửa xe mở hẳn ra, Hứa Phương Nặc bước ra khỏi xe đứng trước mặt nàng lấy tư thế trên cao nhìn xuống nói “Bạch tiểu thư, nếu ngươi tưởng chơi trò lấy lùi làm tiến, ta nói cho ngươi cũng không hà tất phải làm vậy, tuy ngươi chỉ là một người trong vô số nữ nhân mà mẫu thân ta an bài thân thận, nhưng ta đáp ứng thử kết giao với ngươi.”

Ôi?! Chuyện gì thế này, đột nhiên mắt nàng chống đỡ mở to, bởi vì nàng đã bị đánh sâu vào.

Hắn có bệnh đầu óc, hắn bệnh thần kinh, nhất định là vậy.. Bạch An Trì vừa tức vừa buồn cười, sắc mặt qua lại nhiều biến hóa đáp lại hắn “Hứa Tiên Sinh, không cần ủy khuất ngươi, ta không kết giao với ngươi. Cuối chào, không cần gặp lại.”

Nàng tư thế lễ phép thêm vài phần dương dương tự đắc đưa tay vẫy chào, mặc kệ nam nhân kia thần sắc lạnh lẽo như sắp kết băng sương, quyết đoán xoay người biến mất.

Đôi lời tác giả: Mỗi lần ta phát ra tân văn, mấy chương đầu điều viết đại khái đại khái.. Được rồi, đây là tật xấu của ta..

Họ Bạch Sẽ Bị Hắc ? – Giới Thiệu Nhân Vật

tbhbh00001sixe nho

Tác giả: Lừa Nhị Đại

Thể Loại: bách hợp hiện đại, hắc bang, hành động máu lửa, cường thủ hào đoạt,chuyên nhất,..,HE.

Tình trạng bản chính: 115 chương đã hoàn.

Tình trạng bản edit: đang …edit.

Tiến độ đăng bài: 2 chương trong một tuần, có thể nhiều hơn có thể ít hơn một vài chương nhưng mà ta sẽ thu xếp để ít nhất mỗi tuần điều sẽ có.

=====

Phần giới thiệu nhân vật sau đây sẽ gây tranh cãi thản thốt do tính tự kỷ vô địch của Editor, ta đã cố gắng giữ gần đúng với hình tượng nhân vật của tác giả bằng cách tự kỷ chém gió hình ảnh(chỉ mang tính chất minh họa là chính) về một loạt nhân vật có ảnh hưởng nhất trong truyện(đương nhiên ta sẽ ưu ái nhân vật này nọ này kia mà bỏ qua vài nhân vật khác, theo ý kiến cá nhân ta cho rằng những người đó là quan trọng hay đơn giản là ta rất thích họ). Ta vô cùng tiếc nuối vì tên nhận vật(với tên địa danh) ta sẽ giữ nguyên như trong bản QT, do quá khó phiên âm với lại toàn tên dài của mấy gia tộc, nhưng bù lại ta sẽ chăm chú edit truyện thật máu lửa khói bom đạn để bù đắp vì sự thiếu hiểu biết của ta (Ta quên nói thêm là ta mù tịt tiếng Hoa..). Mong mọi người thông cảm và đọc truyện vui vẻ.

Ta nhắc nhở một chút là: truyện này rất hiếm có tình huống lãng mạn, không hề nhẹ nhàng vì chuyên về hắc bang đánh nhau hành động bắn súng đu dây các thể loại. Nhưng theo riêng ta thì truyện lãng mạn đặc biệt theo cách riêng của nó, đôi khi hơi thô ráp nhưng đầy ý vị, vô số các cảnh chiến đấu dữ dội, nhân vật cư xử cũng dữ dội không kém.

=====

GIỚI THIỆU NHÂN VẬT:

1. Bạch Mặc Vãn:

20141128173755

2. Bạch An Trì:

101221starpbb

3. Thụy Nhi:

3319_Kate-Beckinsale_TR-WEB800px

4. Cận Tây:

retouched-model

5. Tước Am Lê Đặc:

20141128164226

6. Ngân Cách:

20141128163926

7. Ngân Kỳ:

20141128164853

8. Ngân Tịch:

tumblr_mwot6ysc4M1secqcwo1_500

9. Fell la trưởng tôn:

20141128165736

10. Bạch Duy Uyên:

20141128164513